Author Archive

Thế giới Số Thái Nguyên: Ko thay quạt máy tính nhưng vẫn lấy giá quạt mới 380k

Cái tiêu đề tuy chưa tóm gọn được hết những chuyện mình gặp phải, nhưng mình sẽ ghi lại câu chuyện Uy tín trị giá 380k này. Có thể trong cuộc sống mình đã hoặc sẽ bị lừa nhiều lần, nhưng số lần mà mình phải “nhìn thẳng vào sự thật” như này thì ko phải là nhiều. Vậy nên ghi lại để mà rút kinh nghiệm và mọi người cũng có thể tham khảo 🙂

Tròn 1 tuần từ khi em máy tính của mình được gửi gắm mang đi sửa. Tổng thiệt hại 700k cũng làm mình khá đau xót. Nhưng hơn cả là tự biết bản thân thiếu hiểu biết và thất vọng về một công ty thương hiệu của quê hương. Mình nói sơ qua là máy tính của mình hiệu Acer, dùng đến nay đã được gần 5 năm. Mình biết Acer thì ko p hàng đắt để bảo đảm hàng bền, dùng thời gian lâu cũng ko tránh khỏi hỏng hóc linh tinh. Nhưng điều mình muốn nói là lúc mình mang đi sửa thì ngoài lỗi máy nóng ra thì hầu như k còn lỗi gì khác, nhưng khi nhận em ấy về thì mình phải đại tu kha khá.

Chiều thứ 5 ngày 6/8/2014, mình mang máy đến Thế giới số Thái Nguyên (TGS TN) sửa. Lỗi mình báo là máy quá nóng, dùng lâu rồi nên mình muốn thay quạt. (Đọc đến đây chắc nhiều bạn sẽ bảo vệ sinh là xong, rồi bôi keo v.v…, mình cũng đã từng mang ra TGS vệ sinh mấy lần, lần gần đây nhất là hồi Tết ra. Lúc đó mang về được mấy ngày thì ok, nhưng đến khi sang trường em ấy lại nóng trở lại. Mình nghĩ chắc do quạt, và cũng muốn thay cho e ấy đồ mới mát mẻ chút – Từ lúc mua máy mình chưa hề sửa chữa gì phụ kiện hoặc phần cứng, chỉ vệ sinh máy là chính). Lúc nhận máy, phải mở password, mình tự tay nhập. Mã số 091067xxx, lúc đó hoàn toàn ok. Anh kĩ thuật khi nhận máy còn hỏi thêm máy mình ngoài lỗi nóng máy, khi chạy có đơ hay treo j ko, mình trả lời là ko. Lúc đó khoảng gần 4h chiều, anh ấy có bảo thôi để máy lại, sửa lâu sợ em ngồi chờ. Hôm đó nhà mình cũng làm Rằm nên mình cũng đồng ý. Ghi chú nhỏ là mình được người quen giới thiệu và gọi điện trước, nhắn sửa máy giúp mình rồi, nên mình hoàn toàn yên tâm và tin tưởng. Nói xong mình về luôn, cũng ko thấy nhân viên nhắc nhở hay dặn dò phải kí nhận bàn phím hay ghi lại password. (Chuyện này sau mình được nhắc mới biết). 

Đến 4h19p chiều hôm đó, mình có nhận được điện thoại của nhân viên TGS, (sdt 016993699xx) hỏi mình pass máy. Mình đọc pass xong thì ok. Nhưng đợi đến 6h ko thấy gọi đến lấy máy, mình nghĩ muộn rồi nên để mai gọi.

Sáng hôm sau, tức thứ 6 ngày 7/8/2014, vẫn không thấy bên TGS liên lạc, mình gọi cho tổng đài 19001231 để hỏi máy mình sửa được chưa, hay phải thay như thế nào.Thì anh kĩ thuật nói máy mình hỏng quạt, phải thay quạt. Mình đồng ý, hỏi quạt giá bao nhiêu. Anh ấy nói khoảng 350-400k gì đó, để a ấy xem lại. Mình hỏi tầm bao giờ thì xong. Anh ấy nói phải đợi 1-2 ngày đặt hàng. Mình nhẩm tính qua thứ 7, CN nên đồng ý thay như vậy.

Sau ngày chờ đợi, sáng thứ 2 9h sáng, mình hăm hở đi lấy máy. Vừa nhận máy, nhân viên đưa máy cho mình bảo: “Em nhập pass đi”. Mình nhập lại 3 lần không được, ngạc nhiên hỏi: “Có ai đổi pass của em không ạ?” Lúc đấy nhân viên mới trả lời: “Máy của em bị liệt phím số 1 nhé”. Mình ngẩn ngơ. Sau khi mở được máy, nhân viên để mình ngồi check. Nhưng mình 1 phần do ko biết check cái gì, chẳng lẽ ngồi chơi 30p xem máy có nóng hay ko? Và mình rất tin tưởng công ty cũng như được người quen bảo lãnh, nên mình giở ra nhìn nhìn rồi thôi. Khi mình hỏi kĩ thuật, thay bàn phím hết bao nhiêu, thì nhận được câu trả lời rất nhanh và chính xác: “380k thôi!”. Nghĩ bằng giá cái quạt, lại ko quan trọng lắm. Nhân viên còn hướng dẫn mình dùng bàn phím ảo. Nên sau khi tắt máy, mình cầm phiếu bảo hành 3 tháng, ung dung ra về. Sau nghĩ lại, trong khi quạt mình phải chờ “check giá”, đặt hàng, rồi mới có giá chuẩn, mà sao khi hỏi bàn phím, nhân viên lại trả lời nhanh và chính xác thế? Phải chăng đã có sự dự lường trước rồi?

Về đến nhà, mình mở máy luôn để check độ nóng, thì phát hiện bàn phím của mình bị liệt khoảng chục phím! Mình gọi cho Tổng đài 19001231 ngay lập tức để báo lỗi, nhưng chị thu ngân nhận máy, trả lời “Bọn chị không hề động đến bàn phím của em đâu”. Mình hỏi: “Sao hôm em mang máy đến sửa, lúc nhập mã vẫn được, mà lúc nhận máy bên chị bảo liệt phím số 1?” Chị ấy nói “Chị không biết đâu. Bàn phím là những vi mạch rất nhỏ, nó hỏng lúc nào không biết được. Còn bọn chị không động đến bàn phím của em”. Mình cũng không biết nói j hơn, đành cúp máy, nhưng sự tức giận bắt đầu nhen nhóm. Tại sao lợn lành lại thành lợn què. Và nhân viên ko hề hướng dẫn mình lúc mình gửi lại máy để kí nhận bàn phím, cũng như ko có trách nhiệm khi khách hàng hỏi, dù chỉ là 1 câu xin lỗi khách sáo.

Mở máy được 1 lúc, mình thấy máy vẫn nóng như bình thường. Và bắt đầu nghi ngờ nếu đã có lỗi bàn phím, thì liệu còn có lỗi gì khác? Có chắc chắn Nhân viên kĩ thuật của TGS Thái Nguyên có thật sự thay quạt cho mình? Lúc đó mình còn không vào được mạng bằng trình duyệt Chrome do nó báo lỗi về SSL. (Sau hỏi mới biết có thể lúc tháo máy nhân viên của TGS đã tháo luôn cục pin của đồng hồ máy tính, nên giờ chạy lại giờ gốc từ năm 2009).

Ngày hôm sau, mình phát hiện thêm lỗi nữa là máy tính mình mất tiếng! Nghĩ nếu mỗi ngày ra vài lỗi li ti thế này chắc mình phải đổi máy! Trong khi cắm tai nghe thì vẫn được! Nhưng sau thằng em mình giải thích là có thể nhân viên TGS “QUÊN” cắm giắc loa cho mình, và cái này nó xử lí được, thì mình hoàn toàn yên tâm T”T

Mọi người ko cần hỏi sao mình không mang ra đối chất, hỏi cho rõ ràng bla bla. Mình nói thật là mình ko giỏi cãi nhau, lại ko hiểu gì về máy tính (Nếu hiểu thì mình đã ko để đến mức thế này), và 1 mình mình ra đó thì nói làm sao với hàng chục nhân viên ở đó. Vậy nên mình chỉ biết ôm cục tức và tìm người kiểm tra hộ. Tâm lí người tiêu dùng đại đa số khi mua phải hàng rởm, hàng kém chất lượng, hoặc gặp thái độ bán hàng kém thiện chí v.v… đều tự nghĩ “Số mình xui”,”Lần sau sẽ ko vào chỗ này nữa”, hoặc trù ẻo ‘Bọn này làm ăn kém, sau chả được lâu” v.v… chứ ko muốn đôi co, nói thẳng với nhân viên hoặc yêu cầu gặp quản lí để làm cho rõ ràng. Mình cũng thế, quan điểm “mình yếu hơn nó”, “thôi mất tiền ngu” và “nói chả lại được”, nên mình im lặng tìm người giúp. Và sau khi mở máy ra, sự thật hoàn toàn lộ rõ:

Em quạt máy tính, được bảo hành 3 tháng với giá 380k 100% là quạt cũ, bụi vẫn phủ đầy. Giấy bạc dính đầy đất cát của thời gian. Và đến 99% vẫn là quạt của máy mình được vệ sinh. Đừng nói sau 3 ngày mà em ấy đã bụi như thế nhé, mình không tin đâu ạ. Giắc Loa cũng được cắm lại và phát bình thường. Keo tản nhiệt dược dán bằng loại rẻ tiền nên dễ tan chảy và nhoe nhoét hết cả. Còn bàn phím thì không thể cứu chữa! Mình sẽ ko nói lỗi bàn phím do Nhân viên TGS làm hỏng, nhưng mình phải khẳng định rằng nhân viên TGS KHÔNG HỀ THAY QUẠT MỚI CHO MÌNH, MÀ VẪN THU 380K BẢO HÀNH 3 THÁNG NHƯ BÌNH THƯỜNG! Cộng thêm một vài sơ sót kĩ thuật linh tinh, mình không hiểu có phải NV TGS vô tình hay cố ý để mình quay lại lần nữa để sửa? Đây là mình đã quyết định không đôi co với TGS mà mang máy tính đến một công ty nhỏ khác, anh chủ tháo lắp các thiết bị cho mình nhìn tận mắt và kiểm chứng.

 

Khi chụp lại hình ảnh về chiếc quạt MỚI, mình vừa buồn cười vừa thất vọng. Một công ty lớn, nhưng lại có thể làm trò trẻ con như thế. Thật ra nếu bàn phím không bị hỏng, và ko bị những lỗi linh tinh như trên, mình hoàn toàn tin tưởng và vô tư dùng 3 tháng, 6 tháng. Nhưng chỉ vài sơ sót lại khiến khách hàng nghi ngờ và tìm ra sự thật!. Lỗi này do ai chịu trách nhiệm? Lỗi của khách hàng như mình: Kém kiến thức về máy tính, hay lỗi của nhân viên muốn kiếm chác chút, còn giá trị và uy tín của công ty chỉ đáng giá 380k ấy thôi? Mình đến sửa máy đều thấy đa số là các em sinh viên, cũng có thể hiểu biết về máy tính không nhiều hơn mình. Nhưng uy tín kinh doanh ko để dựa trên sự mơ hồ của khách hàng để kiếm lãi được. Và có thể nhân viên kĩ thuật làm ra, nhưng họ lại nghĩ “chả ảnh hưởng gì đến mình”, chỉ có công ty kinh doanh là thiệt hại hình ảnh và khách hàng cứ “một đi không bao giờ trở lại”.

Mình viết một bài dài thế này, để cho thấy sự thiếu sót của mình trong từng khâu từng bước, và nhân viên của TGS đã làm sai như thế nào một cách rõ ràng và tỉ mỉ, có bằng chứng và kẽ hở. Kết luận của mình: 380k cho một thương hiệu kinh doanh, và khi đi sửa máy tính thì nên đi cùng người nào biết về máy tính, tận mắt nhìn thấy, kiểm tra đàng hoàng. Mình thì sự đã rồi, mọi người cứ tham khảo ạ!

 

Kinh nghiệm du lịch Hội An – Đà Nẵng

20130805_203338_Trần Phú

Chi phí cho toàn bộ hành trình 4 ngày 4 đêm: Vé máy bay khứ hồi: 2tr4 của Vietjet (Bạn có thể mua vé rẻ hơn vào các dịp khuyến mãi nhé; Chi phí nộp quỹ chung (bọn mình đi 3 người nên nộp 1,5 triệu/ người, đã bao gồm tiền ăn, khách sạn, tiền taxi, thuê xe máy…); chi phí tiêu cá nhân: 2-300k (vì tiền ăn và tiền khách sạn đã nộp quỹ rồi nên ngoài ra hầu như ko có gì phải chi tiêu cả), tiền quà mua về: Khoảng 1 triệu, tuỳ khả năng của bạn => Toàn bộ chi phí của cá nhân mình trong chuyến đi trọn vẹn 5 triệu, vừa được ăn, được chơi, được gói mang về, mà cũng ko phải chắt bóp gì nên mình thấy chi phí này là hợp lí ^^)

Số người đi: 3 nữ, do đó đến nơi bọn mình chỉ thuê 1 phòng, 3 người ở chung là hợp lí.

Di chuyển: Bọn mình đến sân bay Đà Nẵng vào lúc 8h sáng, nắng chói chang, còn sớm nên khá là thong thả trong việc di chuyển. Vì đã tham khảo qua 1 số kinh nghiệm trên mạng nên nhóm chọn đi Hội An trước, rồi sau đó mới vòng lại biển Mỹ Khê, Đà Nẵng. Từ sân bay đi Hội An bạn có 3 cách chính (đối với dân đi chưa biết gì như bọn mình nhé): Một là thuê taxi, chạy thẳng từ sân bay. Giá cả dao động từ 220-300k (tham khảo trên mạng). Khi bọn mình đến nơi thì có chú taxi lái xe 7 chỗ ra giá 350k, sau đó giảm xuống 300k, do đó mình nghĩ nếu đi xe nhỏ có thể rẻ hơn chút. Nhưng mình ko chọn cách đi taxi vì lí do tiết kiệm ^^. Cách thứ 2 là thuê xe máy để chạy về Hội An. Đoạn đường từ sân bay đi Hội An chỉ tầm 30km, nhưng vì chỉ có 3 đứa con gái, đi đường xa sợ hơi mệt nên bọn mình cũng không chọn cách này. Với lại do suy nghĩ ban đầu là Hội An cấm xe máy nên bọn mình không thuê. Nhưng nếu các bạn muốn chạy xe thì có thể tham khảo 1 số địa chỉ có trên mạng. Bạn chạy xe đến Hội An rồi chiều mát chạy xe máy ra Cửa Đại (cách tầm 7km) thì cũng rất tiện, lại tiết kiệm được 2 lần taxi đi và về. Cách thứ 3 mà 3 đứa chọn, cũng là tiết kiệm nhất, đó là bắt xe bus. Điểm bắt xe bus cách sân bay khá gần (theo Google và theo lái xe taxi ở sân bay nói), nên ko taxi chịu đi. Còn bọn mình lang thang vòng vèo mãi mà ko tìm ra được đường. May thế nào mà gặp 1 anh lái xe tải con (chở hoa cảnh), cho quá giang. Nhân đây cảm ơn anh đã nhiệt tình chở 3 đứa đến bến xe bus (chỗ anh thả bọn mình là đầu cầu Trần Thị Lý). Một ấn tượng vui về con người Đà Nẵng ^^

Giá xe bus tính đến tháng 8/2013 là 18k/ người. Vì chiều đi từ Đà Nẵng đến Hội An sẽ đông khách hơn chiều ngược lại, bọn mình xớ rớ chưa biết gì nên còn bị thu thêm 10k tiền hành lí. Nếu gặp trường hợp này bạn nên từ chối nhé, vì chiều mình đi từ Hội An về, đồ nhiều hơn mà chẳng bị thu thêm đồng nào cả. Chỗ đầu cầu Trần Thị Lý còn có mấy bác ngồi ghế nhựa ở vỉa hè để chỉ dẫn khách bắt xe bus cũng khá là vui, ngồi hưởng gió từ phía sông vào cũng rất thích đấy ^^.

Xe bus sẽ dừng ở bên ngoài phố cổ, cách tầm hơn 1km. Lại 1 lần nữa 3 đứa chưa biết gì nên chấp nhận đi 2 chiếc xe ôm về khách sạn (cánh xe ôm nói ô tô không được vào phố). Nhưng vì khách sạn mình chọn ngay đầu phố cổ (đường Trần Phú), ô tô thả ngay đầu ngã tư là vào được rồi, mình không biết nên đi 2 xe ôm mất 60k, trong khi lúc về, mình đi taxi ra mất có 30k thôi. 2 chú còn chia sẻ vài kinh nghiệm du lịch, nhưng lại nói không đúng tiền ra Cửa Đại. 2 chú nói 1 xe đi 80k, cả đi cả về là 160k 1 xe => 2 xe 320k cả đi cả về. Nhưng mình đi taxi 3 đứa thoải mái, có 70k 1 lượt. Suy ra là bạn cứ phải thử thì mới biết được, ko nên cứ theo mối mà làm :D.

Khách sạn: Mình ở khách sạn Phố Hội 1. Tìm thông tin trên Agoda nhưng vì khách sạn đang sửa nên không có ảnh cụ thể. Nhận xét chung của bọn mình thế này: Ưu điểm: Khách sạn cực gần phố cổ, gần chợ, nói chung tiện đi lại, mua sắm (mua trong phố cổ đắt hơn nhiều, còn quanh khách sạn lại cực rẻ). Phòng mới sửa lại nên rất mới, mới đến mức ko có cả máy sấy và cốc uống nước ^^. Nhưng nói chung vì những ưu điểm bên trên mà mình thấy ok. Giá cả cũng phải chăng, mình đặt trước khi vào, 500k/ phòng / đêm (giá khách sạn báo là 400k/phòng cho 2 người, nhưng bọn mình có 3 nên phụ thu thêm 100k), mình thấy chấp nhận được. Nhược điểm: Vì là nhà cổ nên kiến trúc hơi vòng vèo, phòng mình tít bên trong (may mà vẫn có cửa sổ, do đã đặt trước). Phòng vòng vèo nên Wifi là số O. Phòng không có tủ quần áo, dù nội thất đều mới toanh. Tuy vậy bọn mình vẫn chấm cho khách sạn điểm 8, vì rất tiện, gần phố cổ.

Địa điểm ăn uống: Khách sạn gần chợ nên bạn có thể vào chợ ăn các món ăn đặc sản như Mì Quảng, Cao Lầu,… Cảm nhận của 3 đứa là ăn cũng được, đại khái ở đây chủ yếu là bún, phở. Giá đồ ăn rất rẻ, chỉ 15k/ bát (ko to lắm), chè 5k/cốc (hơi loãng), nước dừa 10k/cốc. Chú xe ôm nói đồ ăn không có gì quá 30k cả, nhưng nếu bạn vào nhà hàng ở đây thì giá đều 30k trở lên nhé. Hội An có nhiều cửa hàng ăn uống nổi tiếng, nhưng vì thời gian gấp gáp nên bọn mình chưa được đi ăn Cơm Gà Bà Buội, bù lại vô tình lại kiếm được quán bánh mỳ Phượng (đường Hoàng Diệu, ngay cổng chợ) nổi tiếng (2 địa chỉ này bạn tra google sẽ có nhé). Cảm nhận về bánh mỳ là cực đầy đặn, nhiều khẩu vị cho bạn lựa chọn, mà chỉ có 15k/chiếc (viết đến đây lại thèm quá L)

Địa điểm tham quan: Bạn tra thông tin sẽ có ghi rõ các địa điểm nhà cổ bạn nên tham quan, giá vé là 80k/người (có giảm cho các đối tượng ưu tiên nếu có thẻ). Buổi tối thì không thể không dạo trong phố cổ thưởng thức đèn lồng và sự êm đềm nơi đây rồi. Dọc 2 bên cầu Nhật Bản sẽ là 2 bờ sông nhộn nhịp bar, nhà hàng ăn uống, đèn lồng rực rỡ. Hoặc bạn có thể ngồi thuyền thả đèn hoa đăng (giá 10k/3 cái đèn, còn ngồi thuyền thì mình không rõ). Cuối dãy nhà hàng sẽ là chợ đêm (mình cũng chưa đi). Trong khu phố cổ có nhiều quán bán hàng ăn vặt, nên bạn cũng có thể thưởng thức. Giá cả ở đây khá rẻ nên nếu cẩn thận bạn có thể hỏi trước giá, còn không cũng không phải quá lo lắng. Buổi chiều bọn mình có bắt xe taxi ra Cửa Đại, đường thẳng tắp chạy ra bãi biển, dọc đường có rất nhiều khách sạn, nhà hàng, quán cà phê, homestay cho bạn ngắm nghía. Biển Cửa Đại nước trong, sạch (tuy rằng không xanh như mình nghĩ). Chủ yếu ở đây là Tây (trong Hội An cũng thế). Người ta cho phép bán hàng rong trên bãi biển, nhưng ko được vứt rác bừa bãi nên vẫn rất sạch. Giá hàng rong cũng hợp lí, ngô luộc 6k/ cái, cóc 10k/ 3 quả, trứng cút luộc 10k/10 quả. (mới tham khảo qua được thế, nhưng đại khái đồng giá 10k ^^). Biển Cửa Đại khác biển Mỹ Khê đó là cho phép ngồi ăn hải sản trên bãi cát, có rất nhiều hàng quán cho bạn chọn lựa. Nhưng vì mình không ăn ở đó nên không chia sẻ được kinh nghiệm gì. Ngoài ra ở biển còn có các dịch vụ tàu cano, dù cano (giá từ khoảng 200 đến 800k, có bảng giá). Nói chung mình thấy biển Cửa Đại có nhiều dịch vụ hơn biển Mỹ Khê.

Quà cáp: Đến Hội An bạn có thể mua đèn lồng làm quà. Bọn mình cũng may mắn tìm được 1 cửa hàng ngay gần khách sạn, tên Phượng Mai ngay trên đường Trần Phú, đèn lồng nhỏ bằng nắm tay giá 10k/cái, có thêu 15k. Đèn lồng tròn to bằng quả bóng 50k. to bằng cái mâm nhỏ 100k, (có thêu sẽ đắt hơn 10-30k, tuỳ loại), đèn kéo quân giá từ 70k đến hơn 100k. 3 đứa mua hết 1tr tiền đèn lồng, đóng được 1 thùng to ^^ Còn nếu bạn mua trong phố cổ thì giá sẽ đắt gấp đôi đấy nhé.

Từ Hội An quay trở lại Đà Nẵng, 3 đứa rút được kinh nghiệm nên chi phí di chuyển được rẻ hơn 1 chút (đã nói bên trên), tuy vậy vẫn rất hí hửng. Xe từ Hội An về nên cũng vắng hơn. Xe bus không đi về phía biển nhưng sẽ cho bạn dừng cách biển khoảng hơn 1km thôi (trên đường Ngũ Hành Sơn), từ đây bạn gọi taxi là thoải mái đến khu vực biển rồi. (Lúc đứng chờ taxi có chú xe ôm chạy ra bảo đi xe chú có 300k, trong khi mình đi taxi còn lượn mấy vòng tìm khách sạn hết có 100k). Lần này ra biển mình không đặt trước khách sạn, nhưng rốt cuộc lòng vòng 1 hồi lại quay trở lại ks đã ngắm từ trước. Khách sạn Dáng Hạ mới xây dựng, phòng ốc rất đẹp, cũng 500k cho 3 người (giá 450k, phụ thu thêm 50k cho người thứ 3), ngắm được ra bán đảo Sơn Trà, chùa Linh Ứng, đầy đủ tiện nghi hơn bên Hội An, nhưng lại xa biển. Lúc mới đến bọn mình đi lòng vòng hỏi mấy khách sạn nhưng lại không ưng lắm. Nhưng tối hôm đó đi loanh quanh ra khu vực gần Trường Sơn Tùng thì lại có rất nhiều khách sạn nhỏ mà trên mạng ko ghi chú. Do đó khi đi biển Mỹ Khê, Phạm Văn Đồng, bạn không phải lo khoản khách sạn đâu nhé. Cực nhiều và cực phong phú về giá cả cho bạn lựa chọn. Nếu cẩn thận bạn có thể đến tận nơi, xem phòng rồi đi ra, dân ở đây rất nhiệt tình và thoải mái. Đến ngày thứ 3 và thứ 4 thì bọn mình chuyển sang khách sạn Ánh Nguyệt, gần Trường Sơn Tùng. Khách sạn 5 tầng, có thang máy, giá chỉ có 300k cho 3 người, có kê thêm đệm. Nhưng vì thang máy chỉ có đến tầng 4 nên bọn mình phải thang bộ nên tầng 5 (tầng 5 xây sau). Phòng ốc không đẹp bằng bên Dáng Hạ, nhưng cũng sạch sẽ, gần biển, cửa sổ cũng có thể nhìn ra biển. Giá thuê xe máy của khách sạn cũng rẻ hơn so với bên Dáng Hạ. Xe số 120k/ngày và xe ga 150k/ngày. Xe cũng khá ổn.

Tắm biển: Ở bờ biển thì ngoài tắm biển ra hầu như không có giải trí gì khác. Ngay bãi biển Phạm Văn Đồng có 1 công viên, có sân khấu ngoài trời, tối nào cũng xập xình nhạc, dân ở đây cũng rất hay ra xem. Biển Đà Nẵng ko cho bán hàng rong như biển Cửa Đại nên cũng rất sạch, tuy là không xanh như trong ảnh 😀 Giá thuê ghế cũng chỉ có 20k/1 ghế, 2 người ngồi được. Nghe nói tắm nước ngọt cũng khá rẻ.

Tham quan: Sau khi ổn định chỗ ở thì 3 đứa quyết định thuê xe máy. Giá thuê như đã nói ở trên, trước khi đi khách sạn sẽ đổ 1 ít xăng cho mình, còn mình đi nhiều thì tự đổ thêm. Đầu tiên bọn mình đi chùa Linh Ứng ở bán đảo Sơn Trà, cách bãi biển chỉ tầm 7km. Đường thẳng tắp và đẹp, tuy nhiên mình xui xẻo bị hỏng van săm dọc đường, phải thay săm. Mang săm về cho khách sạn thì được chia đôi tiền, mỗi bên chịu 1 nửa (40k). Chiều bọn mình chạy xe sang thành phố. Ban đầu định là ngày cuối cùng thuê khách sạn dọc sông Hàn để ngắm cầu xoay, nhưng dân ở đây ai cũng bảo thành phố sang biển gần lắm (mà đúng thế thật). Từ khách sạn rẽ sang đường Phạm Văn Đồng, đến vòng xuyến là lên cầu sông Hàn, qua cầu là vào thành phố. Đường Đà Nẵng có 1 số đường 1 chiều, chỉ cần để ý 1 chút là được. Đường theo kiểu ô bàn cờ, rất dễ đi. Bọn mình có tham khảo nhiều địa chỉ ăn uống, mà các phố lại cắt giao nhau nên cũng không khó để di chuyển và tìm đường. 3 đứa có ăn bún chả cá ở 63 Lê Hồng Phong, bát đầy các loại chả mà chỉ có 20k/ bát (nghe nói có chỗ ngon hơn nữa cơ). Chè Xuân Trang, chè Cung Đình Huế. Tiếc là chưa được ăn bánh xèo bà Dưỡng (chị chủ khách sạn nói bánh xèo thì nên ăn bà Mùi, là quán đầu tiên, nhưng lại ở mạn ngoài thành phố), chưa ăn bánh tráng Trần. Bù lại có ăn cơm gà Hồng Ngọc trên đường Nguyễn Chí Thanh, 55k/suất, canh 40k/bát đủ 3-4 người ăn. Vụ ngắm cầu sông Hàn thì cũng bị tạch vì sau khi ngồi chờ đến 12h hơn thì mới được 1 bác ở đó bảo cầu lâu rồi không xoay nữa, thỉnh thoảng có thứ 7, chủ nhật thì còn xoay. Đành lóc cóc đi về. Dọc đường Bạch Đằng chạy song song với sông Hàn thì có rất nhiều quán xá, từ vỉa hè, rong, cho đến bar nhạc xập xình, bạn có thể thoải mái lựa chọn theo sở thích. Ghi chú là mình có chạy sang đường Trần Phú mua chè khúc bạch, ngay đầu đường (tính từ cầu sông Hàn sẽ sang Trần Phú), có quán chè bán đắt dã man, cốc chè khúc bạch gần như ko có gì mà có giá 18k/ cốc. @@ Địa điểm tham quan duy nhất trong thành phố mà bọn mình vào thăm là bảo tàng Chăm, từ cầu Rồng chạy thẳng sang là thấy ngay. Giá vé là 30k/người, chủ yếu bày biện di tích đá điêu khắc, với mình thì không có gì hứng thú lắm.

Mua quà: Đến Đà Nẵng không thể không đến chợ Hàn. Chợ ngay bên sông Hàn, bạn chạy xe dọc đường Trần Phú hoặc đường Bạch Đằng đều thấy chợ. Trong chợ bán toàn đặc sản, chủ yếu là cá khô, mực, mắm, thịt bò khô. Mình cũng không biết nên mua gian hàng số bao nhiêu nên chỉ mua hú hoạ ở gian 137, nhưng lúc về thấy rằng vẫn bị đắt. Nếu bạn muốn mua đặc sản trong chợ thì nên tham khảo người quen hoặc check giá kĩ nhé, ở đây hàng nhiều, mỗi cửa hàng cũng có 1 giá, mình không giỏi trong việc khảo giá nên cũng đành chịu.

Ăn hải sản: Đây là 1 kinh nghiệm đau thương của 3 đứa. Lúc đầu định bắt xe xuống dọc đường Hoàng Sa ăn hải sản bé mặn. Nhưng gặp 1 anh lái xe tuk tuk, anh ấy nói xe sắp hết điện nên ko đi xa được, chỉ cho 1 quán hải sản rất ngon (theo lời anh ấy nói) là Thanh Hiền (28 Hoàng Sa). Xe tuk tuk đi 10p 40k, chỉ được cái thoáng gió chứ đắt hơn taxi nhiều. Có thể do 3 đứa đi ăn muộn, hỏi đến món nào cũng hết. Sau khi chọn món rồi, ngồi chờ bưng ra mà mãi không thấy. Cứ ăn hết 1 món lại phải hỏi món còn lại. Bôi bác nhất là bát canh chua, bưng ra chỉ có dứa, cà chua và rau bắp cải mềm nhũn, lúc bưng ra phục vụ nói là hết ngao rồi. Thế thà không bưng ra còn hơn, rõ là bôi bác. Chip chip thì toàn bùn, phải bỏ đi rất nhiều. Nói chung là thất vọng cực kì. Đến lúc tính tiền may mà nó không thu tiền bát canh (do bọn mình đã phản ánh). Ăn xong đứng dậy thấy hối tiếc kinh khủng. Còn hôm trước đó bọn mình ở bên Dáng Hạ, chị chủ ở đó có đưa ra quán Hồng Châu, ăn cảm thấy khá ổn (từ khách sạn Jimmy đâm thằng xuống), đặc biệt là bát canh chua đầy đặn. Còn đồ hải sản thì mình không ăn nên không biết 😀

Ăn xong 3 đứa đi bộ về. Có 1 quán hàng lưu niệm bạn có thể ghé qua. Quán ngay đối diện với ngã ba Võ Văn Kiệt (mình nhớ ko nhầm), đường chạy thằng lên Cầu Rồng ấy, lúc đấy khá muộn, chị chủ quán đang định dọn hàng rồi. 3 đứa vào ngó nghiêng, thế mà nói chuyện hơn 1 tiếng đồng hồ. Chị người miền Bắc, vào Đà Nẵng sống được hơn chục năm rồi. Chị bán đồ khá rẻ, lại hay chuyện. Bọn mình có kể chuyện đi ăn mà mua quà ở chợ Hàn, chị ấy chia sẻ kinh nghiệm nhiều. Nhất là bảo sao ko xuống bé Mặn ăn (đau lòng). Còn ở gần khách sạn mình có Bé Nhỏ cũng khá được. Còn Thanh Hiền thì toàn làm giá đắt gấp đôi gấp ba ngoài chợ thôi. Hàng trong chợ Hàn chị ấy cũng bảo toàn hàng đựng bao tải ko rõ nguồn gốc, dân trong chợ chỉ kiếm trong 3 tháng hè, mùa đông đóng cửa đi du lịch Châu Âu hết @@. Nói chung ai muốn kiếm người chia sẻ kinh nghiệm thì có thể qua chỗ chị, nói chuyện khá là vui ^^ (Mình nghĩ thế :D)

Sáng ngày thứ 5, bọn mình bắt taxi ra sân bay. Xe Vios đến sân bay giá 100k, thêm 10k phí sân bay là 110k. Nhưng mình thắc mắc là anh lái xe không chở chạy thẳng qua cầu Rồng rồi cứ đâm thẳng là đến, mà lại vòng qua cầu sông Hàn, chạy dọc Trần Phú rồi mới rẽ ra. Có thể anh ấy nghĩ khách du lịch không biết đường, nên khi mình hỏi anh ấy có vẻ khá là bực. Nhưng dù sao chuyến đi cũng hoàn thành tốt đẹp cả 😀

P/s: Bọn mình không đi Cù Lao Chàm, ko đi Bà Nà Hills nên tiết kiệm được khoảng 1 triệu. Vậy là bọn mình có 1 đêm ở Hội An, 3 đêm ở biển Phạm Văn Đồng, viết ra đây chỉ là để chia sẻ kinh nghiệm với những ai muốn đi Đà Nẵng. Cảm nhận của bản thân, vừa là nhật kí, vừa là để chia sẻ, nên có gì sai hoặc thiếu thì là do mình chưa được trải nghiệm hết thôi nhé. Chúc những ai sẽ đi Đà Nẵng – Hội An có thêm chút kinh nghiệm dắt túi, để chuyến đi được tiết kiệm và hợp lí hơn.

 

黎崱传记资料及著述情况概述

黎崱,字景高,号东山,安南人(今越南),约生于十三世纪六十年代,卒于十四世纪十年代,相当于中国元代,东晋交州刺史沅敷后也。世居爱州,幼与外祖舅诸卫黎琫为子。教习书,九岁试童科,陈大王留左右,仕至侍郎。迁佐净海军节使彰宪侯陈键幕。至元中,元世祖有占城之役,遣使安南,令助军输,世子日烜不听,命镇南王脱驩、右丞唆都等先後进兵,世子战败,弃城遁。其弟昭国王益稷率键等降附。安南兵邀击,键战没,崱抱其屍驰数十里瘗之。随班赴阙,封益稷为安南国王。崱祗受敕从侍郎,遥授纸县令尹,赐钱五百缗,同降者受符有差,寻命益稷归国,崱随镇南王自鄂移兵送之,安南弗纳,寻以炎瘴班师,还居汉阳。益稷念崱劳绩,力荐之,祗受敕牒奉事郎,遥授同知安暹州事,寻加奉议大夫、佥归化路宣抚司事。东山性冲退,薄声利,嗜文章,入中国垂五十年。晚自号静乐,闲居汉阳,采摭历代国史交阯图经,杂以见闻,作《安南志畧》二十卷,以敍事附於卷末。诗多可传,仅存遗稿诸作,只有《静乐稿》可以考究。

黎崱既是政治家,又是史学家。特别是元军失败以后,黎崱重回中士,卜居汉阳,结交名士,研究典籍,专心学术。虽然他的著作不多,但他的《安南志略》二十卷(存十九卷)可以说是一部很具历史价值。那么,他还有什么作品,如何找到他的基本资料?要解决这个问题一个办法,就是使用《中国丛书综录》来查阅古籍目录。

《中国丛书综录》此书收录了解放后国内四十一所图书馆所藏古籍丛书二千七百九十七种,书名子目七万余条;去其重复,实际包括古籍三万八千八百九十一种。占中国古籍种数一半左右,基本上反映了中国历代出版丛书的情况,是一部规模最大收集最广的古籍目录。全书共分三册,第一册“总目”,这是按四库分类法排列的丛书总目,分为“汇编”和“类编”两部分。“汇编”是综合性丛书:杂纂、辑佚、郡邑、氏族、独撰五类,主要是四部各类兼容的丛书,“类编”是专科性丛书,收经、史、子、集四类,书后附“全国主要图书馆收藏情况表”、丛书书名索引”。本册可解决每部丛书包括哪些古籍, “类编”。第二册《子目》,将丛书中的38891种单独著作按经、史、子、集编排,并注明其被哪些丛书收录。第三册《索引》,分“子目著者索引”和“子目书名索引”两种。

在这里,要查“黎崱”的这个人,开始从“子目书名素引”查。 按“黎”字的四角号码2713,在《中国丛书综录》第三册的“子目著者索引”中找到2713“黎”,在2713“黎”中找到“黎崱”(越南),下面记载了黎崱收入各种丛书的著作有两种,并分别注有页码为:《安南志略》十九卷634左、《静乐稿 》1530右。

然后从第二册中查到这两种著作所属的丛书。从“子目著者索引”中查到黎崱的两种著作后面注的页码“634左”,“153右”,是指第二册“子目分类目录”的页数,按此页数即可在第二册中看到《安南志略》十九卷·黎选收入在《四库全书·史部载记类》;《静乐稿》一卷收入在《元诗选三集壬集》。

黎崱的资料很少,他又是在越南生长,青年时期曾“十岁间奔走半国中,稍识山川地理”,加上晚年爱好书籍,因而他对越南史的认识有一定基础。于是,在《安南志略·自序》他“采摭历代国史、交趾图经,杂及方今混一典故”,写成《安南志略》。现在有《安南志略》(点校本),黎崱撰,北京中华书局1995出版。该书是越南历史文献当中较早成书的其中一本。他所写的史略,虽还未能做得到很完整,但也是他在作品中传达了他的爱国情怀,而且他对后代的学者提供了参考、研究的材料。

Lấy vợ

Tất nhiên nó – 1 đứa con gái trăm phần trăm, ko bao giờ phải lấy vợ, mà cái mĩ từ này được dành cho các anh, các bạn, các chú mà nó quen biết.

Một ông chú, lấy vợ từ khi nào không biết, vậy mà tuyên bố chú sẽ không bao giờ lấy vợ, .

Nhớ hồi nào nó háo hức đi ăn cái đám cưới đầu tiên. Có lẽ là 2 năm trước, nhưng là một cái đám cưới “lấy chồng”, tức là được mời ở bên nhà gái. Hồi ấy chị dạy ôn thi Đại học lấy chồng, nhưng nó – ko có thiếp cưới (đến giờ vẫn chưa có dù đã đi được mấy cái đám cưới rồi ), lại bận rộn, nên chỉ đến được một lúc, không được nhìn mặt cô dâu, ko được ăn cỗ. Ôi cái lần đi đám cưới đầu tiên “được mời” của nó.

Đám cưới thứ 2: của đứa học cùng cấp 3, nhưng nó không được mời, nên cái này… ko tính, (dù rằng vẫn thuộc về định nghĩa “lấy chồng”).

Đám cưới thứ 3: của chị bạn chị gái nó, trước đây ở cùng nó. Vẫn là “lấy chồng”, nó đến, tặng quà, ăn cưới, rồi về. Dù rằng nó cũng chẳng quan trọng mấy.

Đám cưới thứ 4: Có lẽ là cái “lấy vợ” đầu tiên trong từ điển ăn cưới. Nhưng nó – lại bận, chỉ đến được hôm trước, nhìn cái bộ mặt ủ rũ của chú rể (anh nào lấy vợ cũng thế này hay sao?), không được nhìn cô dâu, và giờ cô dâu đẻ em bé mấy tháng rồi, nó vẫn chưa biết mặt cô dâu, hị hị. Ông bạn này – có thể gọi là anh – một người hiền lành và tử tế, đã giúp nó rất nhiều khi nó chia tay ngy cũ (giờ nghĩ lại vẫn cảm ơn). Mấy tháng trời ko liên lạc, một lần chat thì bảo: chuẩn bị đi ăn cưới anh nhé. , người ta cưới nhau dễ thế, thế mà hồi trước kêu anh vừa chia tay người yêu (nhưng chị vợ chính là người vừa chia tay ấy). Duyên số dun rủi, đã có duyên thì phải lấy thôi.

Rồi đám cưới thứ 5, thứ 6, thứ 7, thứ n… các ông anh lần lượt đi lấy vợ. Từ anh kết nghĩa, anh bạn, anh một thời có chút này kia… lần lượt cưới vợ. Thậm chí anh học sinh của bố lấy vợ cũng lôi nó đi cà phê để trả nợ trước khi lấy vợ. Hị hị, một phần thì đến tuổi rồi phải lấy vợ thôi, 1 phần vì tự nhiên thấy trùng hợp buồn cười. Làm nó cứ tự hỏi cái “tốt duyên” của nó bị người ta lấy hết hay sao mà các anh lấy vợ nhanh thế. Ặc ặc. Đến cả ông anh kết nghĩa, sau khi lấy vợ, báng vào mặt nó 1 câu khi nó hỏi quà sinh nhật mà ông ấy hứa từ… hơn 1 năm trước (nó nhỏ mọn thật): giờ vợ anh quản hết rồi. Thật là… bực mình, nói mà không suy nghĩ, nói thế khác nào gắp lửa bỏ tay người, đổ hết tội cho chị vợ. Nghĩ lại thật bực mình.

Lâu lâu trước nghe nói có anh bạn sắp lấy vợ, giờ cũng ko thấy mời, làm mình tò mò ghê. Hôm trước lại nghe một anh nữa vợ sắp đẻ. Ui cha, cứ cái đà này, trong năm nay cũng dăm ba người nữa lấy vợ rồi (để xem “tiên đoán” của mình có đúng không ). Cũng may các bạn nam bằng tuổi chưa bạn nào lấy vợ sớm, ko mình “chết duyên” mất. Nhưng mà cơ bản cái đám cưới mình mong chờ nhất thì vẫn chưa diễn ra, hic hic. Chắc chỉ trong năm nay thôi, mong thế. (Chị vợ anh kết nghĩa bảo mình ác độc quá khi mong như thế, mà mình có nghĩ gì xấu xa đâu, mong cho người ta nên vợ nên chồng là ước mơ cao đẹp nhất còn gì.)

Đứa bạn thân cũng đã rục rịch chuẩn bị cho cuối năm rồi. Nó thì tất nhiên chưa muốn lấy chồng, nhưng rất rất thích cảnh được cùng mấy đứa bạn thân,giúp bọn nó chuẩn bị lễ cưới (y như phim ấy ), từng đứa từng đứa một. Chắc sẽ vui lắm. Vậy mà đứa bạn thân đầu tiên lấy chồng nó lại không có ở cạnh thì làm thế nào đây? huhu.

Có người lấy vợ rồi.

Có người chuẩn bị lấy vợ.

Có người lên kế hoạch rất lâu mà chưa lấy được vợ.

Có người chuẩn bị lấy vợ lần 2.

Có người ngồi đếm số người lấy vợ .

Làm hộ chiếu

Sao bao lần trì hoãn, cuối cùng cũng lon ton chọn ngày đẹp trời đi làm hộ chiếu. Nghe đồn là mấy tháng nữa sẽ tăng (từ 200k lên 1 triệu), nên mềnh cũng đú đí đi sắm sửa một cái. Nhưng vì không có kinh nghiệm nên lĩnh chút đau thương, thôi thì về nhà làm cái entry kinh nghiệm để bà con ai có nhu cầu thì tham khảo và tránh được một số thứ phải tránh T_T.

Thứ nhất là địa điểm: Cục quản lí xuất nhập cảnh nơi mềnh sống nhé. (Nhớ hỏi địa chỉ cho kĩ :D)

Thứ hai là “lộ phí”: chuẩn bị 200k tiền cứng và chút tiền cho việc chụp ảnh, photo giấy tờ…

Thứ ba là phải chuẩn bị:

1. Ảnh 4x6cm. Cơ bản thì cần 4 cái, trong đó 1 cái dán vào tờ khai (đến đó người ta sẽ phát), 3 cái nộp theo. Ảnh chụp trên nền trắng (nhớ là nền trắng, không phải nền xanh nhá), không nên đeo kính (không hẳn là cấm, nhưng đeo kính người ta cũng hem ưa lắm, mềnh cứ… ko đeo kính cho chắc ăn ^^); Áo không cổ cũng hem sao (cái này ai cẩn thận thì cứ mặc áo có cổ cũng được nhá :)). Theo kinh nghiệm xương máu thì mọi người nên chuẩn bị trước, chụp ảnh ở đúng hiệu ảnh, chớ mềnh đến đó, lơ ngơ không biết gì, rẽ vào một chỗ dịch vụ, nó chém đẹp 10k/ cái, 10 cái 100k trong vòng 5p (nó giải thích là lấy nhanh – mà cái “lấy nhanh” ấy là do cái máy in ảnh ngay bên cạnh :|), nó bảo đi TQ tốn nhiều ảnh lắm, nên làm 1o cái luôn cho tiện, mình gật lấy gật để theo ý nó :((, vì lúc ấy chưa biết giá :(.

Vậy nên kinh nghiệm mềnh là nên chụp trước rồi mang đến, và nên hỏi giá trước.

2. Chứng minh thư (trong vòng 15 năm trở lại đây nhé, ai quá 15 năm thì quay về làm cái mới rồi quay lại :D).

3. Sổ hộ khẩu. Photo CMT và HK làm 2,3 bản cho chắc. Cũng nên photo trước vì chính ở quán ảnh, mềnh ngu dốt lại đưa nó photo, mất 2k/tờ => 2 bộ, mỗi bộ 5 tờ nó chém cho 20k nữa. Mình chết ngất mà không dám ho he gì. huhu.

Roài, chuẩn bị xong thì phi vào phòng Quản lí xuất nhập cảnh, nếu vắng thì chỉ mất 5p, lâu thì ngồi đợi đến lượt. Mềnh đi đúng đợt sau ngày Giỗ Tổ, nghỉ lâu nên người ta ùn ùn, lúc bước vào hơi choáng vì có đến hơn 50 người :|. Mình ngơ ngác ko biết bắt đâu từ đâu, hóng hớt mãi mới biết có tờ giấy danh sách ghi tên, năm sinh, ghi vào đó, (ai phải ghi thì nhớ lun stt và tên người trước mình để chủ động nhé).  Sau đó hồn nhiên kiếm chỗ ngồi, thấy ai cũng cầm 1 tờ giấy rồi, mới quay ra hỏi người bên cạnh. Hóa ra phải xin một tờ đơn, điền thông tin vào đó (cũng đơn giản thôi), dán ảnh, rồi chờ đến tên thì lên nộp đơn và nộp tiền, kí và nhận giấy hẹn quay lại lấy Hộ chiếu. Mình đi hôm 13/4, giấy trả là 26/4, cũng tạm gọi là nhanh – 13 ngày (vì ban đầu nghe đồn là sau 25 ngày., trong khi đọc thông tin trên mạng lại ghi là 5 ngày?). Mềnh ngồi chờ gần 2 tiếng đồng hồ, nhưng nộp tờ khai thì chỉ mất có 5 phút, rồi tung tẩy đi về trong tâm trạng xót tiền bị chém. Mềnh thề là cái nhà đó ko yên ổn, hự hự.

*Chú ý:

Dòng ghi tờ khai: Làm hộ chiếu nhớ ghi lần 1 hay lần 2, hay cấp lại.

Cứ chụp ảnh nhiều nhiều 1 lúc để sau này còn làm một vài thủ tục khác thì không bị ảnh khác nhau.